Bài đăng

TỰ BẠCH 1427

Hình ảnh
 TỰ BẠCH Khi làm thơ là thả hồn theo gió Vì yêu đời mới nẩy nở câu  thơ Dòng thơ tuôn lắm lúc bất ngờ Như con suối gặp cơn mưa chiều mát dịu Giọt thơ rơi ,đôi khi sai vần điệu Luật trắc bằng làm kết níu vần thơ Thơ tôi đang ,mới dạng "i  tờ" Nhưng thả hết ,không hề e ngại Nhờ có thơ ,nuôi tình đời sống mãi Thơ đưa mình ,trở lại tuổi hồn nhiên Thơ xua đi bao nổi ưu phiền Thơ chắp nối tình đầu rạn nứt Thơ trải lòng qua cơn bỉ cực Thơ làm tăng thêm sức lực thăng hoa Thơ tung lên trong buổi chiều tà Và bay bổng ,khi bình minh hé gọi Đã là thơ ,xin đừng gặng hỏi  Mỗi tâm hồn, nghịch cảnh khác nhau Kẻ đang vui, người ruột nát gan nhàu  Hãy đồng cảm và cùng nhau cởi mở Đã xem thơ ,xin đừng chê hay dở  Làm chạnh lòng, đừng nở chơi nhau Chuyến xe đi, có người sau kẻ trước  Thì làm sao ,sánh bước cùng nhau Đừng gay gắt hãy mau hòa nhập Để giao lưu bạn khắp muôn phương  Qua thơ văn kết nối tình trường  Và đem lại tình thương vĩnh cửu .     ...

THÁP CHIÊN ĐÀN Ở QUÊ TÔI 1426

Hình ảnh
 THÁP CHĂM CHIÊN ĐÀN QUÊ TÔI  Tháp ở  Chiên Đàn đã cổ   xưa Phơi mình bão táp gió sương  thừa  Ngàn năm vững chãi dầm trên nắng Vạn thuở kiên trì đội dưới  mưa Di dân lập ấp quân Nam  tiến  Tạo dựng cơ đồ máu đỏ  đưa Cha ông khổ cực gầy cơ nghiệp Cháu chắc lưu phương đã biết chưa 28/11/24 Nguyễn Nho *( tháp Chiên Đàn , Phú Ninh , Quảng Nam)

GIỮ MÃI FACEBOOK. 1425

Hình ảnh
  GIỮ MÃI FACEBOOK   Đến với    thơ ca    giải trí    già Vui cùng bạn hữu những ngày qua  Cà phê buổi sáng    nhâm nhi    đã! Chén tửu chiều tà thú vị    nha! Đối đáp giao lưu cùng khách lạ Gieo vần xướng họa với người xa Rời fay chẳng biết làm gì nhỉ  Giết bớt thời gian cũng thú à !       24/11/24 Nguyễn Nho

DIỆP MAY. 1424

Hình ảnh
  DIỆP MAY Anh đây vừa mất nụ cười Vì lên fây bút vô tình đánh rơi Ông Tơ vừa nhắn mấy lời Ai mà lượm được thì mời làm quen Gặp khi gió thổi tắc đèn Trong nhà vắng ngắt còn hai đứa mình Thôi thì anh sẽ lặng thinh Về nhà cuốn gói hai mình ầu ơ! Ai kia đừng có hửng hờ Chăn đơn gối chiếc giả vờ làm ngơ Sẵn đây mượn mấy vần thơ Nhắn cho ai đó đừng chờ làm chi Mau về xứ Quảng khò khì Chung chăn góp gạo có chi sợ cười       25/11/24 Nguyễn Nho “”””””” Cảm tác: Nguyễn Phượng Quỳnh  SẴN SÀNG Em đây vừa được nụ cười Ở trong facebook có người đánh rơi Ông tơ nhắn lại mấy lời Xe tơ chỉ thắm một đời thân quen Trời mưa tối lửa tắt đèn Cửa rào mở lối mon men bọn mình Ngập ngừng trước cổng làm thinh Cùng nhau nối bút hai mình làm thơ Tuổi xuân em chẳng hững hờ Phòng đơn giá lạnh em thơ thẩn buồn Mấy vần thơ đợi ngày tuôn Nhắn người trong mộng xuôi nguồn được chăng Ai về xứ Quảng nhắn rằng Mây còn chờ gió con trăng đợi rằm     Nguyễn Phượng Quỳnh 25/11/2024

Ơn THẦY CÔ GIÁO. 1422

Hình ảnh
 CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VN 20/11/24 ( Diễn ngâm nghệ sĩ Hồng Hồng) ƠN THẦY CÔ ( stlb khoán thủ) “ƠN THẦY SOI LỐI DẪN ĐƯỜNG CHO CON VỮNG BƯỚC DẶM TRƯỜNG TƯƠNG LAI” ƠN cha mẹ nuôi con khôn lớn  THẦY cô lo dạy dỗ sớm hôm SOI từng tính nết em làm  LỐI đi cách đứng cô kham hàng ngày  DẪN chân đến tương lai sáng lạng  ĐƯỜNG êm xuôi vạn nẻo nên danh CHO em đến lúc trưởng thành  CON nhờ ơn mẹ ,công thầy lớn lao VỮNG chân đến, đường đời giông tố BƯỚC đi qua ,bão táp phong ba  DẶM đường em đã vượt qua  TRƯỜNG đời dày dặn cũng là thầy cô TƯƠNG tự giống công ơn trời biển  LAI đời em qua mấy cổng trường  “ƠN THẦY SOI LỐI DẪN ĐƯỜNG CHO CON VỮNG BƯỚC DẶM TRƯỜNG TƯƠNG LAI”     4/11/24 Nguyễn Nho

MỘT THỜI GIAN KHỔ. 1419

Hình ảnh
 Nhân ngày 20/11 Ba viết tặng con bài thơ : MỘT THỜI GIAN KHỔ  Thơ: Nguyễn Nho  Câu lạc bộ Thơ Tình Người Hưng Yên chọn bài  Nghệ sĩ : Minh Loan diễn ngâm  CÔ GIÁO VÙNG CAO  ( viết cho người con gái trước đây là GV miền núi) Vì  khó khăn em bỏ rời sách vở Trả nợ đời tiếp bút cha ông Bước vào nghề ươm hạt gieo trồng  Trả con chữ về cho bọn trẻ  Tuổi đôi mươi còn tràn đầy sức khỏe  Bước vào trường dựng lớp với nhân dân Việc học xưa dân chúng ít cần Vì đói khổ còn phải lo kiếm sống  Ở vùng cao ,lớp trường không rộng  Tường phên nan ,lợp lá đơn sơ  Bàn ghế tre ,xiêu vẹo ngã bất ngờ  Nền đất đắp ,chỗ lồi trơ đá cuội  Học sinh của em ,suốt ngày túi bụi  Lo cõng em ,đốn củi làm đồng  Vì mẹ cha sống với nghề nông  Đâu còn sức lo cho con việc học  Học sinh của em đến trường khó nhọc Lội băng rừng, vượt dốc mới đến nơi  Đi chân không ,đến chỗ đã rã rời  Sách vở thiếu ,mà nát nhàu tơi tả  ...

CÔ GIÁO VÙNG CAO. 1418

Hình ảnh
 Nhân ngày nhà giáo Việt Nam ba viết tặng con bài thơ  CÔ GIÁO VÙNG CAO Thơ: Nguyễn Nho  Câu lạc bộ Tình Thơ Nối Nhịp Yêu Thương chọn bài  Diễn ngâm: Nghệ sĩ Hồng Hồng “””””””” CÔ GIÁO VÙNG CAO  ( viết cho con gái trước đây là gv miền núi ) Thời gian thấm thoát thoi đưa  Bây giờ em đã cũng gần năm mươi  Bao năm gắn bó trồng người  Bao năm mang lại tiếng cười trẻ thơ  Thời gian gặm nhấm đâu ngờ  Hình cô giáo trẻ bây giờ còn đâu Những đêm thức trắng canh thâu Đến khi gà gáy canh đầu mới hay Thời em khổ cực lắm này  Cháo cơm khoai sắn canh rau qua ngày  Áo quần đâu có để may Tiền lương phụ cấp thì cho con rồi  Cho con nằm suốt trong nôi Lo bài soạn giảng rảnh rồi “ ầu ơ”… Một mình một cõi chơ vơ Bám trường giữ lớp ai ngờ được đâu Mẹ cha sống ở vùng sâu Đưa con lên núi biết đâu nhọc nhằn  Động viên con cố luyện rèn  Trau dồi nghề nghiệp khó khăn chẳng sờn Đến nay ba bốn năm hơn Bây giờ cứng cỏi nhờ ơn đất trời  ...