TỰ BẠCH 1427

TỰ BẠCH Khi làm thơ là thả hồn theo gió Vì yêu đời mới nẩy nở câu thơ Dòng thơ tuôn lắm lúc bất ngờ Như con suối gặp cơn mưa chiều mát dịu Giọt thơ rơi ,đôi khi sai vần điệu Luật trắc bằng làm kết níu vần thơ Thơ tôi đang ,mới dạng "i tờ" Nhưng thả hết ,không hề e ngại Nhờ có thơ ,nuôi tình đời sống mãi Thơ đưa mình ,trở lại tuổi hồn nhiên Thơ xua đi bao nổi ưu phiền Thơ chắp nối tình đầu rạn nứt Thơ trải lòng qua cơn bỉ cực Thơ làm tăng thêm sức lực thăng hoa Thơ tung lên trong buổi chiều tà Và bay bổng ,khi bình minh hé gọi Đã là thơ ,xin đừng gặng hỏi Mỗi tâm hồn, nghịch cảnh khác nhau Kẻ đang vui, người ruột nát gan nhàu Hãy đồng cảm và cùng nhau cởi mở Đã xem thơ ,xin đừng chê hay dở Làm chạnh lòng, đừng nở chơi nhau Chuyến xe đi, có người sau kẻ trước Thì làm sao ,sánh bước cùng nhau Đừng gay gắt hãy mau hòa nhập Để giao lưu bạn khắp muôn phương Qua thơ văn kết nối tình trường Và đem lại tình thương vĩnh cửu . ...