MỘT THỜI GIAN KHỔ. 1419

 Nhân ngày 20/11 Ba viết tặng con bài thơ : MỘT THỜI GIAN KHỔ 


Thơ: Nguyễn Nho 

Câu lạc bộ Thơ Tình Người Hưng Yên chọn bài 

Nghệ sĩ : Minh Loan diễn ngâm 


CÔ GIÁO VÙNG CAO 

( viết cho người con gái trước đây là GV miền núi)


Vì  khó khăn em bỏ rời sách vở

Trả nợ đời tiếp bút cha ông

Bước vào nghề ươm hạt gieo trồng 

Trả con chữ về cho bọn trẻ 


Tuổi đôi mươi còn tràn đầy sức khỏe 

Bước vào trường dựng lớp với nhân dân

Việc học xưa dân chúng ít cần

Vì đói khổ còn phải lo kiếm sống 


Ở vùng cao ,lớp trường không rộng 

Tường phên nan ,lợp lá đơn sơ 

Bàn ghế tre ,xiêu vẹo ngã bất ngờ 

Nền đất đắp ,chỗ lồi trơ đá cuội 


Học sinh của em ,suốt ngày túi bụi 

Lo cõng em ,đốn củi làm đồng 

Vì mẹ cha sống với nghề nông 

Đâu còn sức lo cho con việc học 


Học sinh của em đến trường khó nhọc

Lội băng rừng, vượt dốc mới đến nơi 

Đi chân không ,đến chỗ đã rã rời 

Sách vở thiếu ,mà nát nhàu tơi tả 


Thầy vùng cao , sống vô cùng vất vả 

Lo học trò ,và lo cả miếng ăn

Sau bao năm chiến đấu luyện rèn 

Nay tạm ổn em rút lui về hậu cứ 


        8/11/24 Nguyễn Nho


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

tnbcLỖI HẸN (5)

MỪNG (đăng được 1000 bài thơ vào blog

GIAO LƯU THƠ 323