MƠ XA. 1559

 MƠ XA


Mơ mình như đám mây bay

Cuốn theo chiều gió đêm ngày bên nhau


Mơ sao được giống trầu cau

Cùng bò quấn quýt trước sau không rời 


Mơ đêm cùng ngắm sao rơi

Cùng nhau thủ thỉ những lời yêu thương 


Mơ cùng đi cuối đoạn đường 

Dù cho bão tố chẳng vương vấn gì 


Mơ mình giữ mãi tình si 

Tháng ngày sánh bước cùng đi khắp vùng 


Mơ sao cùng lối đi chung

Như đôi én nhạn bay tung suốt ngày 


Mơ thành một đoá hoa lài

Toả hương ngào ngạt khiến ai cũng thèm 


Mơ sao được đứng sau rèm 

An nhiên tự tại cùng xem chuyện tình 


Mơ cùng đón ánh bình minh 

Ngắm con sóng vỗ rung rinh mạng thuyền 


Mơ như những cặp chim quyên

Lạc hơi réo gọi âm truyền xa xăm


Mơ tình trong sáng trăm năm 

Dù 

Cùng nhau hòa quyện như tằm với dâu


Mơ dù cách trở đâu đâu

Đến ngày hội ngộ xây lầu uyên ương 


   18/5/25 Nguyễn Nho 

“”””””””””””””

Ảnh Nguyễn Phượng Quỳnh.

Thơ xướng


         MỘNG ƯỚC


     Ước như một cánh chim bay

Băng qua đồi núi vui vầy bên nhau

     Ước gì dưới gốc cây cau

Làm dây trầu mọc leo mau quanh người


     Ước thành một giọt sương rơi

Người đi buổi sớm không rời bờ vai

     Ước là một ánh sao mai

Đường xa rọi lối miệt mài bước chân


     Ước trên vạn nẻo phong trần

Dừng chân chùn gối mệt thân mỏi ngồi

     Ước là một cục đá vôi

Bên đường chờ đợi đắp bồi tơ duyên


     Ước như mũi lái con thuyền

Tài công khéo léo bẻ xuyên sóng trào

     Ước là cá ở bờ ao

Tự do quấn quýt đời nào vui hơn


     Ước như én lượn bướm vờn

Xuân về ghép cặp hết đơn độc buồn

     Ước là từng giọt mưa tuôn

Đất cằn sỏi đá nước luồn lách sâu


     Ước mong bắc một nhịp cầu

Nối liền mộng ước để mau gặp người

     Ước tình mình đẹp thắm tươi

Thương yêu nhau mãi suốt đời về sau


    Nguyễn Phượng Quỳnh 16/5/2025

              _______________


Thơ họa.


         ƯỚC MỘNG


     Ước mộng đâu quá cao xa

Chim bay qua núi, chung nhà yêu nhau

     Trầu mà quấn lấy thân cau

Như duyên chồng vợ, nghìn sau ân tình


     Thuở xưa mười tám nàng xinh

Sương rơi buổi sáng, ta mình hái hoa

     Trao nhau tạm gọi là quà

Ước mộng chung lối, chung nhà trăm năm


     Từng đêm ngắm ánh trăng rằm

Ước mơ quấn kén, con tằm nhả tơ

     Chân đi nửa bước vẫn chờ

Chung chăn tay gối, hững hờ tròn duyên


     Bây giờ ván đã đóng thuyền

Gỡ ra đóng lại, chẳng nguyên ban dầu

     Bao năm trọn phận làm dâu

Yêu thương quấn quýt, dãi dầu gió sương


     Xuân về én liệng ngoài vườn

Trà mi ong đã tận tường lối đi

     Ước mộng giờ chẳng còn gì

Da mồi tóc bạc, tuổi thì chóng qua


     Mộng ước chẳng đặng chung nhà

Nhịp cầu đã lỡ tiếng bà gọi ông

     Cảm ơn nàng trọn tấm lòng

Tình yêu dành để tặng chồng mến thương!


   Phuc Le. 16/5/2025

“”””””










Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

tnbcLỖI HẸN (5)

MỪNG (đăng được 1000 bài thơ vào blog

GIAO LƯU THƠ 323