TÌNH THU. 1486
TÌNH THU
Thu chỉ đẹp khi trời thu mát dịu
Hoa thơm tho khi mới nở ban đầu
Tình hai ta dù tóc đã phai màu
Nhưng vẫn đẹp và thương nhau cháy bỏng
Nhớ những buổi nghêu ngao giỡn sóng
Nhớ những đêm ngắm ánh trăng tà
Nhìn thuyền nhỏ lại qua trên biển
Ngồi miên man viễn tưởng xa xăm
Ngày thiếu vắng đêm nằm không ngủ được
Người nôn nao sướt mướt bồn chồn
Rồi cũng phải lên “phôn “ hay nhắn
Dù vu vơ nhưng lại thấy ấm lòng
Có những đêm dạo vòng thức trắng
Vì nghĩ suy những chuyện không đâu
Nghĩ miên man tự trút nỗi sầu
Buồn vô cớ hờn nhau chuyện vặt
Nửa vầng trăng cũng vừa lặn khuất
Đêm đã tàn lòng thật ngẩn ngơ
Thương ai nên tóc rối bơ phờ
Giường lạnh lẽo bơ vơ lẻ bóng
19/9/23. Nguyễn Nho
Nhận xét
Đăng nhận xét