MÙA ĐÔNG CÔ ĐƠN. 1347
MÙA ĐÔNG CÔ ĐƠN
(Liên hoàn. Thuận nghịch vận + đ â v* Nđt )
Thu về nhớ mẹ ở ngoài sông
Quạnh quẽ mình đơn cảnh vắng chồng
Những buổi âm thầm lo chặn chống
Nhiều đêm vắng vẻ mãi chờ trông
Người đi biệt tích không về cổng
Kẻ đợi u hoài những cánh hồng
Phận hẩm hồng nhan đành phải sống
Thân cò lạnh lẽo nỗi sầu đông
Thân cò lạnh lẽo cảnh sầu đông
Nỗi khổ trần lưng thấm bụi hồng
Gối lẻ giường đơn không kẻ động
Cô phòng quạnh quẽ thiếu người trông
Nhiều năm ngóng đợi xem ngoài cổng
Lắm bận chờ mong bóng của chồng
Nặng gánh gia đình nên phải sống
Eo sèo rẹo rã ở triền sông
20/ 8/23. Nguyễn Nho
Nhận xét
Đăng nhận xét