THỜI GIAN VÀ KÝ ỨC
THỜI GIAN VÀ KÝ ỨC Mùa xuân mới đó đã qua rồi Khoảnh khắc thời gian có thế thôi Mái tóc đen huyền giờ điểm bạc Môi son thắm đỏ đã như vôi Lúc trước bon chen đi khắp lối Lên rừng xuống biển dạo muôn nơi Gian lao từng trải đời gian khổ Tuổi trẻ qua đi có mấy hồi Ký ức còn ghi có lắm nào Kỷ niệm đong đầy đẹp xiết bao Vào xuân hội tụ làm huyên náo Đến hạ ngao du mộng ước trào Ký ức ngày xuân bước đến trường Còn e chẳng dám tỏ tình thương Hay đâu chiến sự bùng lên gọi Xếp bút nghiên bên bỏ phố phường Hòa bình trở lại chốn quê hương Mới biết người xưa đã rẽ đường Đã bước sang ngang về khác hướng Riêng mình ôm ấp mộng yêu đương 6/9/25 Nguyễn Nho